Trang

Thứ Hai, 4 tháng 6, 2012

SÙNG KÍNH THÁNH TÂM



XIN BIẾN ÐỔI CON TIM
--------------

                                                                                               
Lm Phạm Quốc Hưng, CSsR.


 Lần cuối dân chúng gặp gỡ Chúa Giêsu trước khi Người hoàn tất sứ mạng cứu thế Chúa Cha đã trao phó là lúc Chúa Giêsu hấp hối trên thánh giá. Ðây là lúc Trái Tim Cực Thánh của Người bị lưỡi đòng đâm thâu để tuôn ra những giọt máu cuối cùng làm thành suối nguồn ơn cứu độ cho nhân loại. Ðây cũng là cơ hội cuối cùng cho người trần gặp gỡ và nhìn nhận Ðấng Cứu Thế đang thi thố đến cùng tình yêu của Người dành cho nhân loại.
Có đủ hạng người hiện diện ở Ðồi Canvê chứng kiến cảnh Chúa Cứu Thế đang hấp hối trong đau thương tức tưởi. Nhưng chỉ có một ít tâm hồn nhận biết và yêu mến Người. Phần đông không nhận ra Người là Con Thiên Chúa nên đã xúc phạm đến Người.
Vì sao người ta không nhận biết và yêu mến Chúa Giêsu? Làm sao để nhận biết Người? - - Ðó là vấn đề con tim!
Phải có tâm hồn am hợp với Chúa Giêsu để có thể nhận biết, mến yêu và kết hợp với Người. “Ðồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu” là thế!
Phúc Âm Luca 23:33-49  thuật lại khung cảnh Chúa Giêsu hấp hối trên thánh giá như sau:
33Khi đến nơi gọi là “Cái Sọ,” thì người ta đã đóng đinh Ngài nơi ấy, và hai tên gian phi kia, một tên bên hữu, một tên bên tả.
34Bấy giờ Ðức Giêsu nói: “Lạy Cha, xin tha thứ cho chúng, vì chúng không biết việc chúng làm.” Còn họ thì chia áo xống của Ngài thành từng phần mà bắt thăm.
35Dân thì đứng nhìn, còn các đầu mục thì nhạo báng mà rằng: “Nó đã cứu những ai khác, thì nó hãy cứu lấy mình! nếu nó là Ðấng Kitô của Thiên Chúa, Ðấng đã được chọn!”
36 Cả lính tráng cũng chế giễu Ngài,
37 mà rằng: “Nếu mày là Vua dân Dothái, thì hãy cứu lấy mình!”
38 Phía trên Ngài, có tấm biển: Tên này là Vua dân Dothái.
39 Một người trong các kẻ gian phi bị treo đó mắng nhiếc Ngài: “Phải chăng mày là Kitô? Hãy cứu lấy mình và chúng ta với!”
40 Nhưng tên kia lên tiếng mắng bảo nó: “Mày không kính sợ Thiên Chúa sao, ngay lúc mày cũng mắc cùng một án?
41 Phần ta, thật là phải lẽ, ta chuốc lấy đáng tội đã làm; nhưng ông này, ông không làm điều gì trái!”
42 Và hắn nói: “Lạy Ðức Giêsu, xin nhớ đến tôi, khi Ngài đến trong Nước của Ngài!”
43 Và Ngài đã nói với hắn: “Quả thật, Ta bảo ngươi: hôm nay, ngươi sẽ ở trên thiên đàng làm một với Ta!”
44 Khi đã đến lối giờ thứ sáu, thì xảy ra có tối tăm trên toàn cõi đất, cho đến giờ thứ chín,
45 trong khi mặt trời khuất bóng. Màn đền thờ bị xé ngay chính giữa.
46 Kêu lớn tiếng, Ðức Giêsu nói: “Lạy Cha, Con ký thác hồn Con trong tay Cha.” Nói đoạn, Ngài tắt thở.
47 Viên bách quản thấy sự xảy ra, thì tôn vinh Thiên Chúa rằng: “Hẳn thật, ông này là người công chính!”
48Tất cả đoàn lũ dân chúng tuôn đến xem cảnh tượng ấy, khi thấy tất cả các sự xảy ra, thì đều đấm ngực lui về.
49 Ðứng tự đàng xa, có tất cả những kẻ quen biết ngài, cùng những phụ nữ đã đi theo Ngài từ Galilê; các bà đã chứng kiến các điều ấy.
Những người không nhận biết và tin yêu Chúa Giêsu là những người có tâm hồn ngược hẳn với tâm hồn của Người. Mắt lòng của họ đã bị đui chột mù lòa nên không nhận ra Chúa Giêsu là Ðấng Cứu Thế , là Vua Tình Yêu, là Chúa của lòng họ. Suy gẫm bối cảnh đồi Canvê chiều Thứ Sáu Tuần Thánh và nhìn lại suốt cuộc đời Chúa Giêsu, người ta nhận ra những loại người không nhận biết Chúa Cứu Thế, không tin yêu Người mà còn xúc phạm đến Người như sau:

1. Nhẫn tâm: “Những người qua lại mắng nhiếc Ngài.” (Mt 27:39). Loại người này chẳng những không biết cảm thương nỗi đau của tha nhân mà còn tàn nhẫn gây thêm đau khổ cho người hoạn nạn.
2. Ác tâm: “.các thượng tế cùng với ký lục và hàng niên trưởng chế giễu Ngài.” (Mt 27:41). Ðây là những con người vì tự ái kiêu ngạo và ghen tương sẵn sàng làm hại người khác để thỏa mãn các tham vọng của mình.
3. Dã tâm: “Cả lính tráng cũng chế giễu Ngài.” (Lc 23:36). Loại người này tìm vui thú trong việc hành hạ kẻ khác. Họ là những kẻ “lòng lang dạ thú.”

4. Tiểu tâm: “Một trong những kẻ gian phi bị treo đó mắng nhiếc Ngài.” (Lc 23:39). Loại người này dù ngay cả khi đang ở trong cảnh đau khổ vẫn không biết cảm thương người cùng cảnh ngộ mà chỉ nghĩ đến mình mà thôi.

5. Vô tâm: “Xưa có một người nhà giàu, ăn mặc những gấm tía, và hàng mịn; ngày ngày yến tiệc linh đình, lại có một người ăn mày, tên là Lazarô, người ta vứt bỏ bên cổng nhà ông, mình đầy lở lói.” (Lc 16:19-20). Loại người này có thái độ lãnh đạm dửng dưng truớc nỗi khổ đau túng cực của kẻ khác. Họ là những người không biết xót thương. Và vì vậy, họ đã mất cơ hội yêu mến và phục vụ chính Chúa Cứu Thế: “Quả thật, Ta bảo các ngươi, những gì các ngươi đã không làm cho một người nào trong các kẻ hèn mọn nhất này, là các ngươi đã không làm cho chính mình Ta” (Mt 25:45).

6. Tà tâm: Ðây là những tâm hồn gian tà, bất chính, đam mê. Hêrôđê Cha đã lo sợ bị mất quyền bình nên âm mưu giết Chúa Hài Ðồng nhưng lại nói với ba nhà đạo sĩ rằng “Các ông hãy đi dò hỏi tường tận về Hài Nhi; và khi đã tìm thấy, thì hãy báo lại cho trẫm, để trẫm cũng đi yết bái Ngài” (Mt 2:8). Hay như Hêrôđê Con vì đam mê nhục dục đã loạn luân với chị dâu và giết Thánh Gioan tiền Hô (Mt 14:3-12).

7. Nhị tâm: Giuđa Iscariốt tiêu biểu cho loại người này. Dù được Chúa gọi và chọn làm tông đồ và giao cho chức thủ quỹ của Nhóm Mười Hai, Giuđa đã tiếp xúc riêng với các thượng tế là kẻ thù của Người và tìm dịp để nộp Người cho họ (Mt 26:14-16).

8. Kiêu tâm: Là những kẻ kiêu hãnh về chính mình, cậy tài, cậy đức, cậy công, tự thờ mình, tự đặt mình trên thiên hạ và coi khinh kẻ khác. Hình ảnh người biệt phái lên đền thờ cầu nguyện là tiêu biểu của hạng người này (Lc 18:9-14).

9. Mãn tâm: Là những con người tìm sự thỏa mãn trong tiền tài, danh vọng, thú vui trần gian mà quên lãng Thiên Chúa và hạnh phúc đời đời. Người phú nông dự định xây kho lúa mới để tích trữ của cải là điển hình cho loại người này (Lc 12:16-21).

Lạy Chúa, “xin biến đổi con tim con giống như con tim của Chúa”

------o------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét